Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2008

कु चुयें तिन्ह येऊ!!!

Bao nhiêu lâu rồi nhỉ, hai tháng, à không, chính xác là 2 tháng và 17 ngày. Nhanh em nhỉ, dường như thời gian cho một tình yêu là quá lâu và cho một lời chia tay thật nhanh . Nhanh choáng váng đến nỗi một buổi nhìn sang bên cạnh, nhìn vào mắt em, anh hiểu, mình đã ko còn là của nhau.Ai đó từng nói, tình yêu chỉ cần một lý do là yêu. Nhưng chia tay thì bao nhiều lý do cho đủ.Ngày mình yêu nhau cũng thế. Anh luôn lúng túng mỗi khi em hỏi: "Vì sao anh lại yêu em ?".Lúng túng thật sự. Không phải vì không yêu, mà vì anh không biết yêu em vì cái gì, chỉ đơn giản là từ buổi chiều hôm đầu tiên gặp nhau, anh biết mình phải yêu em. Như định mệnh vậy. Nó rơi xuống đột ngột đến nỗi anh không nhận ra.Ừ nhỉ, chiều hôm ấy.Anh và em học cùng một trường đại học. Ngày nào anh cũng gặp em, vì chúng ta lại học cùng dãy. Em là nhóc năm 1, anh là lão làng năm 4. Già quá em nhỉ, thế nhưng em lại xưng tên với anh, anh cũng không nói gì và xưng lại với em. Anh vẫn không thể quên nét ngạc nhiên đến bu

?????????

Anh Thương Em Khi Ngủ Tác Giả: Xuân Diệu Anh thương em khi ngủ Phong thái rất hồn nhiên। Em ngủ như trẻ nhỏ Ngon say một giấc liền Tay em thả xuôi xuôi Như bơi vào cỗi mộng Mắt em khép dài dài Dưới trán em lồng lộng. Em nằm in trẻ nhỏ Trong chiếc võng yêu thương Anh dệt giăng khắp chỗ Trong phòng, quanh quất giường. Anh thức nhìn em ngủ, Anh canh giấc cho em; Anh lắng nghe nhịp thở Ngực em điều xuống lên. Trở mình, tay ấp má Anh thương em dáng người Tin cậy vào cuộc sống, Tin ở anh trong đờị Sau một ngày đầy việc Chúc em tôi giấc lành! Anh vô cùng sung sướng Nếu em mơ thấy anh.