Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2008

वो दे!1

Nếu căn nhà này anh trải lối đi bằng hoa hồng thắm Thắp ngọn nến vàng trong bóng tối hoang sơ Có tiếng nhạc du dương,thả tâm hồn vào mộng Một mình anh ngồi gặm nhấm trang thơ Thì em sẽ vào căn phòng này chứ? Khi gót thiên thần chạm khẽ những cánh hoa Hoa hồng thắm không bằng môi hồng thắm Đừng để cho anh phải vò nát nỗi đợi chờ Khi môi em trao anh nụ hôn đắm đuối Cả thế giới này thuộc về của đôi ta Ta đến với nhau như là ngày đầu tiên ấy Ngày bụi mưa rơi trên phố nhạt nhoà Anh sẽ hát ru em vào trong giấc ngủ Với bài ca anh,em thích trong đời Anh sẽ nhẹ nhàng hôn lên bờ mắt Đưa em đi vào mộng mị thảnh thơi Ngủ ngon em nhé, Anh sẽ đi mà không nói tạ từ Anh không muốn nhìn vào đôi mắt ấy Vướng lệ hoen vầng trán suy tư

Tự Khúc Không Tên

Tự Khúc Không Tên Người ơi dường như ta đã xa rồi Khi những nhịp đập con tim đã không còn vội vã Ngồi bên em mà ngỡ như xa lạ Đã không còn những tình cảm xa xưa Cầm tay em,giữa bờ cát gió thổi đu đưa Nhận ra rằng mình chưa bao giờ có đc người ấy Em chưa từng yêu anh ,thì ra là vậy Anh đã ngộ nhận vào cảm xúc riêng em chưa bao giờ yêu anh,thật sao em Anh ngẫm lại thấy rằng đâu phải thế Chưa một lần bên anh em rơi lệ Àh,cũng chưa một lần em nói tiếng yêu anh Em ko yêu bằng tình cảm chân thành EM chỉ coi anh ,chưa bao giờ hơn một người bạn Thế mà anh cứ tin vào một tương lai tươi sáng Có đôi mình xe mộng kết lứa đôi