Cơn ác mộng số 1
Dạo chơi ngắm cảnh trong rừng cây
Trời âm u bởi lá ken dầy
Ta vạch, ta sờ, ta xem xét
Dòng thơ tuôn chảy cũng từ đây
Bỗng đâu hoảng sợ đến ngất ngây
Một con trăn lớn đã quấn đầy
Thít chặt cổ ta trong giây lát
Phen này chắc hẳn chết rồi đây
Ba hồn bảy vía ta lên mây
Phút chốc mồ hôi đã chảy đầy
Giật mình choàng tỉnh cơn ác mộng
Té ra vợ ôm ta ngủ say
Cơn ác mộng số 2
Nhậu với bạn bè đã tây tây
Tởng rằng nằm xuống sẽ ngủ ngay
Ai ngờ rợu kia đa chân bớc
Nó đẩy ta vào chốn rừng cây
Lảo đảo lê chân bớc say say
Uả, sao ta lại ngã thế này ?
Chân tay mềm nhũn không dậy đợc
Thôi thì đành vậy cứ nằm đây
Bỗng vang tiếng tru trong rừng cây
Chó sói kéo ra cả một bầy
Con to tớng nhất nhảy chồm lại
Liếm láp từ đầu xuống chân tay
Hoảng hốt làm tỉnh cả cơn say
Sao mình nằm ở nhà thế này ?
Lũ con vây kín xung quanh đó
Vợ lau mặt ta bằng khăn tay
Cơn ác mộng số 3
Vợ mình đang ngủ mơ màng
Bỗng thấy con rắn khẽ khàng trờn ra
Chẳng thèm lên tiếng kêu la
Nàng giơ tay túm rắn ta bóp liền
Bỗng nghe tiếng hét vang lên
Giật mình thức giấc nàng bèn nhìn ngay
Thẹn thùng buông vội cánh tay
Miệng cời rinh rích: Anh này vô duyên।
Dạo chơi ngắm cảnh trong rừng cây
Trời âm u bởi lá ken dầy
Ta vạch, ta sờ, ta xem xét
Dòng thơ tuôn chảy cũng từ đây
Bỗng đâu hoảng sợ đến ngất ngây
Một con trăn lớn đã quấn đầy
Thít chặt cổ ta trong giây lát
Phen này chắc hẳn chết rồi đây
Ba hồn bảy vía ta lên mây
Phút chốc mồ hôi đã chảy đầy
Giật mình choàng tỉnh cơn ác mộng
Té ra vợ ôm ta ngủ say
Cơn ác mộng số 2
Nhậu với bạn bè đã tây tây
Tởng rằng nằm xuống sẽ ngủ ngay
Ai ngờ rợu kia đa chân bớc
Nó đẩy ta vào chốn rừng cây
Lảo đảo lê chân bớc say say
Uả, sao ta lại ngã thế này ?
Chân tay mềm nhũn không dậy đợc
Thôi thì đành vậy cứ nằm đây
Bỗng vang tiếng tru trong rừng cây
Chó sói kéo ra cả một bầy
Con to tớng nhất nhảy chồm lại
Liếm láp từ đầu xuống chân tay
Hoảng hốt làm tỉnh cả cơn say
Sao mình nằm ở nhà thế này ?
Lũ con vây kín xung quanh đó
Vợ lau mặt ta bằng khăn tay
Cơn ác mộng số 3
Vợ mình đang ngủ mơ màng
Bỗng thấy con rắn khẽ khàng trờn ra
Chẳng thèm lên tiếng kêu la
Nàng giơ tay túm rắn ta bóp liền
Bỗng nghe tiếng hét vang lên
Giật mình thức giấc nàng bèn nhìn ngay
Thẹn thùng buông vội cánh tay
Miệng cời rinh rích: Anh này vô duyên।
Nhận xét